| 
						 Âm 
						 | 
						
						 
						Nghĩa 
						 | 
						
						 Âm 
						 | 
						
						 
						Nghĩa 
						 | 
					
					
						| 
						 
						1 
						
						Bệnh tòng khẩu nhập 
						
						Họa tòng khẩu xuất. 
						 | 
						
						 
						  
						
						Bệnh từ miệng đưa vào 
						
						Họa từ miệng xuất ra. 
						 | 
						
						 
						2 
						
						Nhất ngôn ký xuất 
						
						Tứ mã nan truy. 
						 | 
						
						 
						  
						
						Một lời đã nói ra rồi 
						
						Bốn ngựa cũng khó theo. 
						 | 
					
					
						| 
						 
						3 
						
						Xuất nhập hữu vô  
						
						Tử sanh đạo dã. 
						
						  
						 | 
						
						 
						  
						
						Ra vào giữa có không sống chết.
						 
						
						Ấy là đạo. 
						 | 
						
						 
						4 
						
						Kỷ sở bất dục 
						
						Vật thi ư nhân 
						
						  
						 | 
						
						 
						Việc gì mình không muốn 
						
						Đừng làm cho ngươi khác 
						 | 
					
					
						| 
						 
						5 
						
						Tửu bất mê nhân 
						
						Nhân tự mê. 
						 | 
						  
						Rượu không làm mê người 
						
						Chính người tự mê rượu 
						 | 
						
						 
						6 
						
						Hội giả cận nhĩ 
						
						Mê giả viễn hồ. 
						 | 
						  
						Biết hướng tu thì đạo rất gần 
						
						Không biết hướng tu thì đạo rất 
						xa. 
						 | 
					
					
						| 
						 
						7 
						
						Thiên kim dị đắc 
						
						Hảo ngữ nan tầm. 
						 | 
						  
						Ngàn vàng dễ có được 
						
						Lời tốt rất khó cầu. 
						 | 
						
						 
						8 
						
						Đức giả bổn dã 
						
						Tài giả mạc dã. 
						 | 
						  
						Đạo đức là cội gốc 
						
						Tiền bạc là cành nhánh. 
						 | 
					
					
						| 
						 
						9 
						
						Bất căng tế hạnh 
						
						Chung lụy đại đức. 
						 | 
						  
						Không giữ kỹ đến nết nhỏ 
						
						Sẽ làm hại đến đức lớn. 
						 | 
						
						 
						10 
						
						Hữu đức bất cô 
						
						Tất hữu hữu lân. 
						 | 
						  
						Có đức không sợ lẻ loi 
						
						Tất có bạn gần gủi. 
						 | 
					
					
						| 
						 
						11 
						
						Nhân từ giả thọ 
						
						Hung bạo gia vong 
						 | 
						  
						Nhân từ được sống lâu 
						
						Hung tàn bị chết sớm 
						 | 
						
						 
						12 
						
						Thanh giả tự thanh 
						
						Tục giả tự tục 
						 | 
						
						 
						Trong sạch tự mình biết 
						
						Ô uế tự mình hay 
						 | 
					
					
						| 
						 
						13 
						
						Qua điền bất nạp lũ 
						
						Lý hạ bất chỉnh quan 
						 | 
						  
						Trong ruộng dưa chớ sửa dép 
						
						Dưới dàn lý chớ sử mũ 
						 | 
						
						 
						14 
						
						Tự mãn chiêu tổn 
						
						Khiêm cung thọ ích. 
						 | 
						  
						Tự mãn chuốc tổn hại 
						
						Khiêm nhường được lợi ích. 
						 | 
					
					
						| 
						 
						15 
						
						Tham tâm hại kỷ 
						
						Lợi khẩu tổn thân. 
						 | 
						  
						Tâm tham làm hại mình 
						
						Nói nhiều làm tổn đến thân. 
						 | 
						
						 
						16 
						
						Tri túc thường lạc  
						
						Đa tham tắc ưu. 
						 | 
						
						 
						Biết đủ lúc nào cũng vui 
						
						Tham nhiều thì nhiều ưu lo. 
						 | 
					
					
						| 
						 
						17 
						
						Thủ khẩu như bình 
						
						Phòng ý như thành. 
						 | 
						  
						Giữ miệng như giữ bình 
						
						Phòng ý như quân giữ thành. 
						 | 
						
						 
						18 
						
						Quả ngôn trạch giao 
						
						Khả vô hối lận 
						 | 
						  
						Nên ít nói, chọn ban mà chơi 
						
						Thì không bao giờ hối tiếc. 
						 | 
					
					
						| 
						 
						19 
						
						Nhẫn đác nhất thời 
						
						An bình bá nhật 
						 | 
						  
						Một lúc nhẫn nhịn được 
						
						Bình an suốt trăm ngày. 
						 | 
						
						 
						20 
						
						Tu ố chi tâm 
						
						Nghĩa chi bổn giả. 
						 | 
						  
						Biết hổ thẹn làm đầu 
						
						Là cội gốc của nghĩa nhân. 
						 | 
					
					
						| 
						 
						21 
						
						Thiệt nhu thường khẩu 
						
						Xỉ chiết vị cương. 
						 | 
						  
						Lưỡi mền nên còn hoài 
						
						Răng gãy vì cứng cỏi 
						 | 
						
						 
						22 
						
						Sự tiểu bất nhẩn 
						
						Tắc loạn đại mưu. 
						 | 
						  
						Điều nhỏ không nhịn được 
						 
						
						Thì làm hư việc lớn. 
						 | 
					
					
						| 
						 
						23 
						
						Sanh sự sự sanh 
						
						Tỉnh sự sự tỉnh 
						 | 
						  
						Sanh ra việc thì việc sanh 
						
						Bớt được việc thì việc bớt 
						 | 
						
						 
						24 
						
						Sỉ tồn tâm tồn 
						
						Sỉ vong tâm vong. 
						 | 
						  
						Biết hổ thẹn tâm còn 
						
						Không biết hổ thẹn tâm mất. 
						 | 
					
					
						| 
						 
						25 
						
						Thắng nhân giả lực 
						
						Tự thắng giả cường. 
						 | 
						  
						Thắng người là sức mạnh bên ngoài 
						
						Thắng mình mới là sức mạnh nội tâm 
						 | 
						
						 
						26 
						
						Tam nhân đồng hành 
						
						Tất hữu ngã sư. 
						 | 
						  
						Ta vàhai người cùng đi 
						
						Thế nào cũng có một người là thầy 
						ta. 
						 | 
					
					
						| 
						 
						27 
						
						Quá nhi bất cải 
						
						Thị vi quá dại. 
						 | 
						  
						Biết lỗi mà không chịu sửa 
						
						Đó mới là lồi to. 
						 | 
						
						 
						28 
						
						Nhất ngôn hưng bang 
						
						Nhất ngôn táng bang. 
						 | 
						  
						Một lời nói nước thịnh 
						
						Một lời nói mất nước. 
						 | 
					
					
						| 
						 
						29 
						
						Ngôn bất khả dĩ bất thận. 
						 | 
						
						 
						Lời nói không thể coi thường 
						
						Nên phải cẩn thận khi nói. 
						 | 
						
						 
						30 
						
						Hàm huyết phún nhân 
						
						Tiên ô tự khẩu. 
						 | 
						  
						Ngậm máu phun đến người 
						
						Trước hết tự dơ miệng mình. 
						 |